Phương pháp: Nghiên cứu cắt ngang trên 1460 BN cao tuổi được thực hiện CTMVQD tiên phát. Suy yếu theo s-CFS và CFS phiên bản đầy đủ được đánh giá tại thời điểm 2 tuần trước khi xảy ra biến cố NMCT có STCL. Mối tương quan giữa 2 thang đo được đánh giá bằng hệ số tương quan Pearson r. Tính đồng thuận giữa 2 thang đo được đánh giá bằng hệ số Cohen’s Kappa và hệ số tương quan nội bộ nhóm. Giá trị chẩn đoán suy yếu của s-CFS so với tiêu chuẩn vàng là CFS phiên bản đầy đủ được đánh giá thông qua diện tích dưới đường cong (AUC) và các thông số về giá trị chẩn đoán. Kết quả: Nghiên cứu nhận vào 1.460 BN thỏa tiêu chuẩn. Về giá trị chẩn đoán, so với tiêu chuẩn vàng chẩn đoán suy yếu là CFS ≥ 5, s-CFS tại điểm cắt bằng 5 là tối ưu nhất với độ nhạy 99,7%, độ đặc hiệu 100% và AUC = 0,999. Về tính đồng thuận giữa 2 thang đo, hệ số tương quan Pearson r = 0,78, hệ số tương quan nội bộ nhóm tại từng điểm số = 0,758 và hệ số Cohen’s Kappa tại ngưỡng chẩn đoán suy yếu (s- CFS và CFS ≥ 5) = 0,998 (p < 0,001). Kết luận: Trên BN cao tuổi sau CTMVQD tiên phát, thang đo suy yếu lâm sàng giản lược có giá trị chẩn đoán suy yếu tương đương với thang đo suy yếu lâm sàng phiên bản đầy đủ. Các thông số thống kê về tính đồng thuận đạt mức rất tốt trong đánh giá các mức độ của suy yếu giữa 2 thang đo.
Thêm một bài đánh giá
Xếp hạng
Không có bài đánh giá nào!